chủ tịch đừng ép người quá đáng
Chúng ta hôm nay đang thấy nơi nhiều người hoạt động mục vụ, gồm cả những người sống đời thánh hiến, nam cũng như nữ, một sự quan tâm quá mức về tự do và sự thoải mái của bản thân họ, khiến họ coi công việc của họ như chỉ là một cái gì phụ thuộc chứ
Tác giả Tiểu Cam Cam. -- Thể loại: A3, E1 - Bạn đang đọc truyện Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng! của tác giả Tiểu Cam Cam. Cô phải làm trả tiền mà ba mẹ đã nợ 10 năm cho hắn. Vốn muốn vô hình mà làm nhưng hắn lại từng bước dây dưa. Cô phản khán, hắn uy hiếp
Chủ Tịch Đừng Ép Người Quá Đáng! - (Chương 105) - Tác giả Tiểu Cam Cam Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN.
Kênh. Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng! Tên tác giả :tiểu cam cam. Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng! 4.8 | . Cô phải làm trả tiền mà ba mẹ đã nợ 10 năm cho hắn. Vốn muốn vô hình mà làm việc nhưng hắn lại từng bước dây dưa. Cô phản khán, hắn uy hiếp dùng
Giới thiệu. Cha mẹ cô nợ tiền hắn, ròng rã 10 năm. Cô chỉ có thể cố gắng làm việc trả nợ. Cô vẫn luôn chăm chỉ, nỗ lực làm việc, thế nhưng hắn cứ trêu cợt, đùa giỡn cô. Cô không kiềm được mà phản kháng, thì hắn lại uy hiếp, lại ép cô, khiến cô không biết
Vay Tiền Nhanh Chỉ Cần Cmnd Nợ Xấu. Tác giả Tiểu Cam Cam Thể loại Ngôn Tình, Truyện Teen, Nguồn Sưu tầm Trạng thái Full Giới thiệu Cha mẹ cô nợ tiền hắn, ròng rã 10 năm Cô chỉ có thể cố gắng làm việc trả nợ Cô vẫn luôn chăm chỉ, nỗ lực làm việc, thế nhưng hắn cứ trêu cợt, đùa giỡn cô. Cô không kiềm được mà phản kháng, thì hắn lại uy hiếp, l ...
Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng! Chương 97 hắn có lòng tốt H Tiểu Cam Cam 01/09/2021 Lạc Y Y, dù cô thật sự muốn rời khỏi hay đang giả vờ thì việc này sớm muộn cũng xảy ra thôiTình trạng này không thể để tiếp diễn đượcCon trai bà 1 khi lúng sâu, chắc chắn rất khó dứt raCòn định đợi 1 khoảng thời gian, Phi Ưng chán ngán sẽ lập tức đuổi cô ta ra khỏi nhàChỉ là không ngờ sự tình lại chuyển biến như bây giờViệc này không thể đợi thêm nữaLạc Y Y phải rời khỏi nơi này ngay lập tức__________Những tia nắng sớm len vào khung cửa sổ chiếu rọi lên da thịt trắng như gốm của cô gái đang nằm ngủ trên giường. Đường nét gương mặt hiện lên vẻ an yênNgười đàn ông từ trong phòng tắm bước ra, trên người là tây trang lịch lãmHôm qua định làm 1 lần rồi tha, ai ngờ cô quá mê người. Chuệnh choạng đi vào phòng tắm làm hắn lo sợ lỡ đâu cô té ở trong đó thì làm saoCho nên liền đi theo vào. Nước ấm bọc lấy thân hình nhỏ nhắn mà xinh đẹpBàn tay cô ở trên chính cơ thể mình kỳ cọ khắp nơiHắn không nhịn được cho xà phòng lên tay rồi ở phía sau lưng chậm rãi thoa đều lênY Y hốt hoảng la lớnAh, gì …Xoay người đã thấy hắn tựa khuôn ngực vào lưng mình Đôi tay đầy xà phòng ở trên người cô làm loạn không ngừng. Cô sợ hãi muốn cách xa liền đi về phía trước. Hắn cũng chậm rãi di chuyển theoDần dần cô bị dồn vào tường lúc nào không hayNgài … ngài …Tôi chỉ sợ em mệt, cho nên có ý tốt giúp em tắm thôiHắn xấu xa cườiCó ý tốt gì chứ, cái nơi nào đó cứ chọc vào mông cô. Hắn lại ép sát như vậy. Tà tâm hiện rõ rành rành raKhông được! Phải nhanh chóng tìm cách thoát thânĐể tôi chà lưng cho ngài … áchĐang định bỏ chạy thì đã bị hắn nắm lấy cái eo nhỏ nhắnSàn nhà có chút trơn, cô sợ té vịnh vào tường để bản thân có điểm tựa. Ai ngờ trong mắt hắn lại hiện lên suy nghĩ khácEm cố ý câu dẫn tôi sao? Tiểu xấu xaNói xong, hắn nắm lấy phần phân thân đang sưng to đẩu vào hoa đang lộ rõ trong tầm mắtVòi hoa sen vẫn còn chưa khoá, dòng nước ấm xối lên 2 cơ thể trần trụi cuống trôi bọt xà phòng và thủy đang chảy giữa bắp đùi côCô khẽ run lên, gương mặt đỏ ửng, hắn thật điêu luyện, cô như con thỏ nằm yên để mặc hắn làm thịt, lí trí của cô…đi đâu rồi, cô phải đẩy hắn ra…đúng rồi phải đẩy…nhưng…sao mà đẩy được trong khi hắn tiến vào từ phía sau?Hắn đặt một nụ hôn nồng thắm trên chiếc cổ trắng nõn nà của cô, rồi lại di chuyển tay đặt lên bầu ngực căng phồng tròn trịa, cứ xoa xoa nắn nắn, làm cô phát run kêu lên, bàn tay to lớn sờ soạng tấm lưng trắng mượt mà. Phần bên dưới cũng anh dũng xông pha, hết lần này đến lần khác cắm vào thật sâuCùng với dòng nước, âm thanh phầm phập phát ra càng lớn Nghe thấy âm thanh đó, hắn càng cảm thấy kíƈɦ ŧɦíƈɦ điên cuồng chạy nước rút rồi lần nữa phóng raY Y vô lực trượt dài xuống bức tường, cũng mau hắn nhanh chóng ôm lấy…Nhớ đến 1 màn nóng bỏng tối qua, hắn lại bắt đầu rục rịch. Có nên đi làm không?Thật là đau đầu màĐúng là tiểu yêu tinh xấu xaNhìn cô ngủ ngon như vậy hắn cũng không nỡ đánh thức. Thôi thì hôm nay cố gắng làm xong việc rồi về thật sớm vậyNhững bộ đồ xinh xắn hôm qua mua còn chưa thử hết. Xem ra hắn phải tận lực hơnNếu 1 ngày cô mặc 10 bộ thì nhanh nhất 3 tháng sau sẽ hết ngay thôiY Y tỉnh dậy đã hơn 9h, xương cốt cô muốn vỡ vụn raEo cũng mỏi nhừTên ác ma, rõ ràng hôm qua đã nói sẽ tha cho cô ngủ sớm. Sau khi vào phòng tắm rồi cứ như bị ma nhập vậy. Đòi lấy không buôngSau khi vào bồn tắm ngâm mình hắn lại bắt đầu thêm vài lầnCó muốn để cô sống không?Mấy ngày nay cũng không còn dậy sớm như trước kia, không biết ai đã cho Trắng Trắng ăn…Con mèo to đáng thương, mấy hôm nay đều là người hầu đem thức ăn đến nhưng chẳng dám đến gần. Họ đứng từ xa rồi ném miếng thịt to đến trước mặt nó rồi sợ hãi chạy điLạc Y Y không yên tâm cho nên ra sau vườn xem thử. Nó thấy cô liền chạy đến bên cạnh cọ cọ đầu vào chân cật lực lấy lòng Bạn đang đọc truyện trên
Bạch Dạ Phi Ưng lăm le cô giống như con sói đói nhìn thấy cừu non trắng trẻo mập mạp trước mắt, nước bọt cũng muốn trào ra khỏi khoé miệng rồiBà xã, chúng ta tiếp tục thôiBàn tay hắn mơn trớn vòng eo nhỏ sượt xuống cái đùi thon thả của cô, ý tứ cũng chẳng thèm che đậy lộ rõ mồn một trên gương mặt nam tínhThân thể hắn cường trán khoẻ mạnh, o ép khuôn ngực căng tròn khiến tim cô muốn nổ tungThấy hắn được đà lấn tới, Lạc Y Y sợ đến mức muốn phát khóc**Anh … anh đừng có làm nữa, em mệt lắm rồiNhưng anh vẫn chưa no, em phải chịu trách nhiệm đến cùng như đã nói chứ?Hu … không làm nỗi đâu** - cô để tay lên lồng ngực rắn chắc, cố gắng nài nỉ mong hắn có thể bỏ qua cho cô lần nàyCơ thể họ không mảnh vải lại dính sát vào nhau, nhiệt độ nóng bỏng âm thầm truyền sang nhau khiến cô choáng váng đầu ócBạch Dạ Phi Ưng cúi đầu gặm lấy vành tai non mềm, điệu cười trầm ấm mà gian manh khiến tim cô như muốn tan chảyTạm tha cho em hôm nay … nhưng với 1 điều kiện …Cô muốn đi ngủ đành phải đáp ứng cái điều mà hắn nói. Chủ tịch nhếch mép sau đó cũng không làm bất cứ hành động nào quá khíchChỉ là trong lúc ôm cô vào lòng, bàn tay của hắn cứ đặt trên mông cô không buôngLạc Y Y cũng muốn mắng chửi lắm, nhưng mí mắt cứ dính vào nhau. Đành phải để cho hắn lộng hànhChỉ là cô lại ngây ngô nghĩ rằng điều kiện mà hắn nói chính là cái hành động biến thái này. Nhưng lại không lường được đây chẳng qua chỉ là trò đùa xấu của ác maKế hoạch thật sự của hắn … hôm sau mới được kích hoạtCụ thể là sang tối ngày mai, Lạc Y Y sau khi tắm xong liền đứng trong phòng mãi không chịu bước ra ngoài. Cô chống tay lên bàn trang điểm cạnh bồn tắm, bất lực gục đầu Hắn vui vẻ ở bên ngoài hối thúcEm đã xong chưa, bảo bối?Lạc Y Y thật sự muốn xông ra ngoài rồi cắn người nào đó vài phát cho hả cơn giậnBiết trước tình hình sẽ trở nên ngại ngùng thì hôm qua cô liều chết để cho hắn … để cho hắn cùng mình chơi trò cưỡi ngựa cho xongDù sao cũng đâu có thoát được?Hay là cô lại lên kế hoạch chạy trốn?Chứ cô bây giờ thật sự không dám đi ra ngoài, huống chi là cùng hắn làm loại chuyện kiaCốc cốc …Tiếng gõ cửa vẫn vang lên đều đều, dường như cái người ngoài kia rất nôn nóngBà xã~Anh im đi, gấp … gấp gáp cái gì chứ?Cô gần như phát cáuNhưng mà anh đã đợi chính xác là 34 phút 17 giây rồi đóLạc Y Y - …Em còn không nhanh ra ngoài, anh sẽ xông vào đóHắn xấu xa đe doạKhông còn cách nào, cô đành phải hít thở thật sâu cố gắng trấn an bản thânLạc Y Y, có gì mà phải ngại ngùng chứ? Dù sao chuyện này cũng đã từng xảy ra … phải dũng cảm lên Không được để cho hắn biết mày đang xấu hổ, nếu không chắc chắn sẽ lại bị chọc ghẹo cho xem …Cô hít thở sâu rồi đi ra ngoàiY Y mở cửa, bàn chân nhỏ nhắn lập tức xuất hiện. Hắn đứng ở trước cửa phòng tắm chăm chú nhìnCô xấu hổ che đi bầu ngực tròn trịaLạc Y Y mặc váy lụa mềm mại 2 dây chỉ dài đến đùi thon. Vậy thì điều gì làm cô xấu hổ?Đó là vì nó trong suốt không thể nào che đi cơ thể, có thể nói … mặc cũng như khôngChỗ cần che thì lộ rõ ra bên ngoài, chỗ không cần che cũng chẳng có gì che lại đượcNó là nội y quyến rũ được hắn đích thân chọn trong vô vàng bộ váy áo đang được cất giấu trong cái tủRõ ràng hắn đã chuẩn bị sẵn cả rồi. Hôm qua cố ý không buông tha để cho cô lọt vào bẫy phải đáp ứng điều kiệnBạch Dạ Phi Ưng cúi thấp người vui vẻ nhìn cô gái trước mắt gương mặt đỏ bừng lên vì xấu hổ**Bà xã … bộ đồ này đúng là không che giấu được sự xinh đẹp của emBiến thái** - cô lên tiếngHắn sảng khoái cười rồi bế cô lên. Bàn tay to 1 thì ôm đùi thon trắng noãn, tay còn lại thì đặt trên bờ mông to**Chúng ta chơi cưỡi ngựa thôiAnh … đã nói trước sẽ buông tha cho tôi mà**!!! Cô đặt bàn tay lên vai hắn hoảng loạn nóiĐó là hôm qua mà … bảo bối?Nói xong liền nhanh chóng kéo cô lên giường rồi tắt đèn
Hắn đã cả tuần không về, vừa về đến nơi cô em gái liền đến góp vuiXe hắn ngừng ở trước đài phun nước, xe cô đã ở ngay phía sauMặc cái váy màu hồng phong cách lolita bước ra, không quên hướng anh mình vẫy vẫy tay thân mậtHi, anh trai của emHắn đóng cửa xe, đôi chân dài đi vào trong nhaCô không bỏ qua cơ hội mà đi theoSau khi bị anh trừng phạt, em đã tự kiểm điểm và ngoan ngoãn hơn rồi. Em sẽ không quấy phá nữaHắn thoáng nhìn, cô nhóc này mà chịu yên phận thì chó cũng biết nói tiếng người**Vậy em đến đây làm gì?Em đến lấy lại điện thoại nha. Cả tuần rồi em có được đặt chân vào nơi này đâu?Lấy xong rồi thì về nhà đi**Hắn lạnh nhạt muốn đuổi ngườiĐâu có dễ như vậy? Còn lâu em mới rời đi dễ dàngÀ … em muốn cùng Y Y đi mua sắm, tiện thể bù đắp cho cô ấy vì sự vô lý của mìnhHắn đứng yên nhìn cô hồi lâu, gương mặt đẹp khó tin nhíu màyBạch Diệp Phi Yến cũng phần nào đoán được, nhanh nhảu nóiMua xong lập tức trao trả tận tay không sứt mẻ!!!__________________Vừa đi đến trung tâm thương mại, Bạch Diệp Phi Yến thân thiết nắm tay Y YHôm nay nắng nóng, chị qua bên đường mua giúp em 1 ly nước ép hoa quả được không? Em vào trong đợi trướcLạc Y Y không nghĩ ngợi liền lập tức chạy đi. Sau khi mua xong cô liền nhanh chóng vào trung tâmDưới cái nóng gần 40°, được vào nơi có máy lạnh thật dễ chịu quá điCô tìm 1 hồi giữa dòng người đông đúc chẳng thể nào thấy được Tam tiểu thư, đành phải gọi điện thoạiAlo, tôi đã mua xong rồi, cô đang ở đâu?Bạch Diệp Phi Yến lúc này đang đứng trên tầng cao nhất của trung tâm quan sát con cừu ở dưới, cô giả vờ hốt hoảng nóiAi da, hình như chân em bị trặt rồi, thật là đau. Chị ra ngoài mua giúp em hộp dụng cụ y tế điY Y lại chạy đi. Đến khi mua xong, cô lại gọi điệnGiọng nói bên kia lại tiếp tục bịa chuyện**Lúc nãy có người thấy em bị như vậy tốt bụng giúp em nắn khớp rồi … Thật ngại quá, lúc nãy em thấy cách nơi này không xa có quầy táo rất ngon, chị mua giúp em được không?…Alo? Y Y?… được rồi**Lạc Y Y lại tiếp tục chạy ra ngoài, cô biết quanh đây chẳng có cửa hàng trái cây nào. Chỉ là vị tiểu thư nào đó cố tình gây khó dễ mà thôiNhưng cô không thể nào từ chối đượcHôm nay cô ấy lấy cớ mua quà tặng cô, chắc chắn đã chuẩn bị sẵn kịch bản để bắt lỗiTừ chối hay phản khán, có khi mặt mũi sẽ chẳng cònHơn nữa … hắn chắc chắn sẽ đứng về phía em gái mìnhĐằng nào cũng chịu thiệt thòi. Chi bằng cô im lặng cắn răng chịu đựng, có khi kết quả sẽ bớt khổ sở hơnCả buổi hôm đó, cô chạy khắp nơi, dù có mua được thì cô công chúa của chúng ta vẫn không hề hài lòngCứ ép cô phải ra vào trung tâm mãiĐến khi chán, liền đi xuống tiện tay ném cho cô túi đồ. Là cái vòng cổ có viên kim cương nhỏQuà cảm ơn đã giúp tôi, nhớ đeo nó trước mặt anh trai tôi … nếu không anh ấy lại bảo tôi kiếm cớ ra ngoài bắt nạt côTrên đường trở về, chẳng ai nói gì nữaBạch Diệp Phi Yến sau khi chở cô về, chỉ ngừng ở cổng viện cớ có việc gấp để cô tự đi vào nhàTừ cổng chính cách đài phun nước 1 khoảng dài 100m, cũng không xa lắmCô cứ thế mà đi vàoTại đại sãnh, có vài người sau khi thấy cô liền cười chạy đếnY Y, cô về rồi, có khát nước không, tôi giúp cô chuẩn bị thức ăn rồi4 5 người vây quanh nhưng cô chẳng hề vui nỗiĐều là những người đã nói xấu sau lưng cô. Có lẽ hôm nay vì thấy Tam tiểu thư đối với cô khác trước cho nên đã nghĩ địa vị của cô ở nơi này vững chắcMuốn nịnh bợ lấy lòng và quên đi chuyện trong quá khứY Y không có tâm trạng tạo dựng mối quan hệ giả tạo, chẳng nói gì lướt qua đi lên lầuNằm trên giường, cô khó chịu đắp chănTừ khi về đến nơi, tay chân đều lạnh, thân thể có chút nóng, cổ họng bắt đầu đauCó lẽ cô sắp bị cảm rồi
Hắn ung dung bước ra ngoàiTrên khuôn miệng của ác ma vẫn giống như những lần trước đó, câu lên nụ cười làm cho tất cả nữ nhân trong thành phố điên đảoBỏ tay vào túi quần, hắn tiêu sái bước điĐứng trước khung cửa sổ lớn ngoài hành lang, nhìn ra ngoài có thể thấy được đài phun nước dưới cái sân rộngBạch tổng cao cao tại thượng châm điếu thuốc hút 1 hơi sau đó chậm rãi thở raLàn khói mờ ảo lan vào không khí lúc sau liền tan biếnLàm hắn nhớ đến dáng vẻ của cô lúc ở trên giường hôm quaHệt như làn khói này vậy, mỏng manh dễ tan biếnHôm qua là lần đầu, hắn lại thô bạo, làm cô chỉ còn nửa cái mạngNếu tối nay lại quá trớn thì ...Hắn hừ nhẹBỏ đi vậy, nếu chết rồi thì còn gì là trò vui? ... Có ở đó không?Vâng, cậu chủQuản gia già cung kính cúi ngườiTìm người tối nay đem đến phòng sách cho tôiVâng ạTối đó, cô nằm trong căn phòng. Khát nước nên đành phải xuống lầu tìm nước uốngNào ngờ đâu chỉ vừa đi đến hành lang cảnh tượng 1 nữ nhân tóc vàng môi mọng gương mặt và vóc dáng kêu gợi hệt như người mẫu đang quấn lấy người nào đó mãi không buôngMà người nam nhân đó vừa vặn cô có chết cũng không quên đượcBạch Dạ Phi Ưng để cô ta ôm lấy, gương mặt lạnh như băngBất chợt hắn thấy bóng dáng nhỏ bé đang kinh hãi đứng yên như trời trồngChưa lên tiếng, mỹ nhân trong lòng đã nóng vội quát toNhìn cái gì mà nhìn, chưa từng thấy nam nữ thân mật sao?Y Y nghe thấy mới kịp hoàn hồn, cô đỏ mặt cúi đầu rồi xoay người đi mấtThấy cô rời đi, hắn cũng chẳng thèm để ý, nhẹ giọng nóiTiếp tụcMỹ nữ nghe vậy không nén được sự vui sướng, men theo cái cổ định bụng sẽ in lên môi hắn nụ hônNào ngờ giây tiếp theo, chưa biết được mùi vị của đôi môi ra sao đã cảm nhận được sự cứng rắn của nền đấtHắn dứt khoát đẩy ngã cô ả xuống, trên gương mặt đẹp biểu lộ cảm giác khó chịu, cảm xúc ghê tởm trong lòng giống như tài sản của hắn vậy, không ngừng tăng lênCô ta ngẩng đầu nhìn, trong lòng lo sợ, chẳng hiểu mình đã làm sai điều gìLúc nãy rõ ràng đang rất tốt mà, tại sao hắn lại trở mặt chứ?Lão Lý!!!Hắn lớn tiếng gọi, lập tức người quản gia nhanh chóng đi đếnVâng, thiếu giaLập tức đuổi cô ta ra khỏi đây, vĩnh viễn không cho phép bước chân vào nhà chính thêm 1 lần nào nữa!!!Bạch ... Bạch tổng!!! Em sai rồi, xin anh cho em thêm 1 cơ hội.... á, đừng, ông bỏ ra, Bạch tổng à ... đừng mà ... a ....Giọng cô ta ngày càng nhỏ, nước mắt thấm đẫm gương mặt nhỏ mỹ lệ làm trôi đi lớp trang điểm, cô ta trông cực kỳ đáng thương bị kéo lê trên hành lang sau đó biến mấtHắn tức giận rời khỏi hành langTrăng bên ngoài sáng hệt chiếc gương, không khí hôm nay cũng không tồi, hắn đang định giải toả áp lực sau 1 ngày bận rộn với công việcVậy mà lại mất hứngBạch Dạ Phi Ưng hắn ghét nhất người khác chạm vào môi, chỉ là công cụ để giúp hắn hạ hoả, lại không biết an phậnĐúng là tự tìm chếtLạc Y Y hoảng sợ quên cả việc bản thân đang khát nước, chạy liền 1 mạch về phòngCô trèo lên giường đắp chăn lạiHắn ta đúng là tên khốn mà, hoan lạc đến mức độ không về phòng mà làm ở nơi dễ thấy như vậyNếu sau này hắn cũng ép cô phải ở trước mặt nhiều người mà làm loại chuyện đó thì cô phải làm sao đây?Không! cô không muốn đâuNằm cuộn tròn trên chiếc giường êm ái, cô thở dài nghĩ đến mẹ mìnhKhông biết mẹ như thế nào rồiLúc nãy sau khi hắn rời khỏi, quản gia Lý có đến gặp cô, ông ấy nói rằng mẹ cô đã được đưa đến bệnh viện trung tâm thành phố, nơi có trình độ chuyên môn và điều kiện tốt nhất để dưỡng bệnhLạc Y Y cô không phải kẻ ngốc, cô đương nhiên biết hắn làm vậy oà đang uy hiếp cô, đừng dại dột tìm cách chống đối với hắnNhưng như vậy cũng tốt, tình trạng của mẹ cô rất tốt, đã đi lại được, có điều ... cô phải ở nơi này không thể lúc nào cũng bên cạnh, mẹ cần người chăm sócSáng mai cô sẽ đến để thăm mẹĐã lâu lắm rồi mới được ngủ trên cái giường mềm như bông, phút chốc cô đã chìm vào giấc ngủ mà chẳng hề hay biết có 1 đôi mắt đang nhìn
chủ tịch đừng ép người quá đáng